Châu Thiện bước thấp bước cao vào sâu hơn, con đường dưới chân nhanh chóng trở nên bùn lầy, rêu xanh mọc rậm rạp, gần như không tìm được chỗ đặt chân. Gần đó có một lùm cây vững chắc như một vòng đai xanh, tuy là lùm cây nhưng cũng cao cỡ một người, chắn tầm nhìn.
Châu Thiện đột nhiên giơ tay ngăn lại thế đi của nhóm người:
“Các người đừng đi vào.”
“Tại . . .“ Đội trưởng Hoàng há mồm muốn hỏi.
Châu Thiện nửa cười nửa không: “Không có tại sao, muốn chết thì đi vào cùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây