Du Thượng Lễ vốn đã chậm bước chân lại, kết quả liền nghe thấy một câu nói kỳ lạ này, anh ta cũng không muốn để ý đến cô bé tâm thần này nữa, cạn lời tiếp tục đi.
Châu Thiện đi theo anh ta sấn bước ra đến ngoài cửa tiệm, nhìn thấy phương hướng mà Du Thượng Lễ đi xa, thầm đếm một hai ba.
“Rầm, xoảng”, âm thanh kịch liệt truyền tới từ trên phố phong thủy.
Hộp quà trong tay Du Thượng Lễ vương vãi khắp đất, anh ta mở to mắt nhìn cục đất trước mặt mình, trên trán bị mảnh vỡ chậu hoa bắn ra cứa thành vệt máu cũng không phản ứng được.
Tay chân anh ta lạnh ngắt, vừa nãy......là chuyện gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây