Nhưng mà kim loại có thể sẽ rỉ sét, có đôi khi còn không bằng vật liệu sinh vật.
Châu Thiện thích thú đồ ngọc rất lâu rồi, đồ ngọc của cửa hàng đồ cổ “Ngọc Tường” phần lớn đều là Bán Sơn đạo nhân đào ra từ trong âm huyệt, làm pháp khí ngược lại sẽ làm tổn hại phúc thọ của người đeo nó. Cho nên Châu Thiện mới nói rõ muốn ngọc mới, ngọc cũ cũng không phải không được, chỉ có điều ngọc cũ thường bị người ta sờ chạm đeo vào, dính phải khí người, hiệu quả khắc lên pháp trận sẽ phải giảm bớt, đương nhiên, ngọc thấm loại thượng hạng sẽ không có sự băn khoăn này.
Cô mặc kệ ánh mắt sợ sệt của mấy cô tiếp tân kia, trực tiếp mở hết ra tất cả các hộp mà La Quân đưa tới, lấy ra ngọc lớn nhỏ bên trong, sau đó nhắm mắt lại lần mò một lúc trên mấy miếng ngọc.
Ngọc có linh, linh khí càng dày đặc, phẩm chất càng tốt. Mắt thường quan sát ngược lại không chọn ra được hàng tốt, cho nên Châu Thiện trực tiếp dùng ngũ cảm để chọn.
Cô dùng tay mân mê một lúc, rất nhanh đã chọn ra hai miếng ngọc có linh khí dày đặc nhất, một miếng màu vàng, một miếng xanh lục bên trong sắc trắng, vào tay mát, màu đậm, hài hòa, tuy rằng không phải thượng hạng, nhưng đích thực rất khá. Hai miếng ngọc này, miếng trắng rộng bằng hai ngón tay, hình trái tim, miếng vàng rộng bằng một ngón tay, cực nhỏ, hình vòng tròn, chính là ngọc bích.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây