Lâm Đào gật đầu, xem như là đồng ý.
Mắt già liếc qua, nói với Trần thị: "Người nói chính là ngươi. Nếu ai dám nói ra mà không giữ lời thì hôm nay lão nương sẽ xé rách miệng của người đó!"
"Chậc chậc, ngang ngược như thế làm cái gì chứ? Cũng không nhìn thử xem bản thân mình là cái loại gì, còn dám so sánh với cháu ta nữa chứ, cẩn thận một lát nữa lại bị đánh cho mặt đau buốt đấy!" Trần thị nói xong, tay đưa lên đánh bụp bụp vào mặt của chính mình.
Ngư đại tỷ bỗng nhiên kéo nàng đến bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Quên đi đại muội tử à. Ngươi đừng nhìn nhà của Trần thị chỉ buôn bán ở trong phường thị này, nhưng mà bà ta lại không tiếc tiêu tiền vào cháu trai của bà ta, từ nhỏ đã làm ở trong cửa hàng, đi theo người ta học chữ số, học cách nhớ sổ sách. Không cần phải xả giận thay hài tử đâu. Nhà ngươi không có ruộng đất, rồi lại không được đến phường thị nữa thì đào ra tiền ở đâu để gồng gánh gia đình? Ta xem..."
"Cháu sẽ không thua đâu." Tiểu Lý Kiền bỗng nhiên lớn tiếng cắt ngang lời của Ngư đại tỷ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây