Lâm Đào vui vẻ: “Lý chính gia, người là người nhà ta, chết ta lại không đi quan phủ kiện ngươi. Ngươi khẩn trương cái gì?”
“Lâm thị, sao ngươi lại không nghe khuyên bảo như thế? Hắn là con do ngươi sinh ra, dù có phạm tội tày trời, trầm trọng thì đánh một trận là được, ngươi làm thế này là để ai xem đây?”
“Ta cũng không mời các người đến xem nha!” Một ngày mệt mỏi, một ngày tức giận, về đến nhà còn không được thanh tĩnh, tính tình Lâm Đào khó mà tốt lên được.
Không chờ Lý chính gia mở miệng, Lâm Đào chỉ một vòng mọi người trong thôn, lớn tiếng nói: “Ta không cho nó ăn uống thì ta không phải là người sao? Vậy được! Các ngươi là người! Vậy các ngươi lĩnh tên này về nhà các ngươi hầu hạ ăn uống đi!”
Lâm Đào chỉ đến ai, người nấy liền bỏ chạy, vì thế đám người đột nhiên tản ra, nhất là Thôi bà tử, còn chưa chỉ đến mụ ta đã không biết mụ ta chạy mất hình mất dạng lúc nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây