Ra cửa lớn huyện nha, Giản Hưu Nam nhắc tới Từ An Tử.
"Đã là Giản công tử nhờ vả, vậy Từ An Tử cũng không được xem là mưu phản. Giản công tử yên tâm, bổn quan sẽ xử trí đàng hoàng."
Nghe thấy xử trí, Lâm Đào không khỏi nhíu mày.
Giản Hưu Nam nhìn nàng một cái.
"Đại nhân, nếu là trục xuất, hôm nay ta thuận đường đưa đến bên người cửu cửu đi. Ngươi cũng biết, cửu cửu ngồi trên lưng ngựa chiến cả đời, không giống như ta, người tay không thể xách, vai không khiêng, không lên được chiến trường. Trái ngược với Từ An Tử, người lui có thể thủ nhà, tiến có thể hộ quốc. Vừa khéo, có một người như vậy đi theo, có lẽ cửu cửu cũng sẽ vui hơn chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây