Khúc Nhi bụm cánh tay, khóc hô: "Cha chồng! Đại bá, nhị bá, mọi người chỉ nhìn ta và Phúc ca bị các nàng ức hiếp như vậy sao? Người ta tuyệt đối sẽ không thu lưu chúng ta! Chúng ta tiếp tục giả bộ, còn có ý nghĩa sao?"
"Câm miệng!" Uông Phú Quý giơ bàn tay lên cao cao.
Khúc Nhi cũng là người không chịu thiệt thòi, nghiêng mặt hất lên, miệng rống to: "Ngài đánh ta? Đánh đi! Tốt nhất là cái tát này đánh sảy luôn cháu trai của ngài! Ta cũng đỡ phải theo các ngươi chịu những khốn khổ này!"
Uông Phú Quý nghiến răng nghiến lợi, bàn tay đã nâng lên nhưng không hạ xuống được.
Khuôn mặt nhỏ xinh của Khúc Nhi đang ngửa đầu trực mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây