Thở phào một cái, Lâm Đào chạm vào khóe mắt đã sưng đỏ của Chu thị, cúi xuống bốc một vốc tuyết rồi chườm lên mặt.
"Đi thôi, vậy con phải đứng thẳng lưng lên! Vĩnh viễn không được quên lời hôm nay con đã nói."
Chu thị gật đầu.
Cũng may huyện nha cách nơi này không xa lắm, rất nhanh An Tử đã trở lại.
Tiểu tử này cười đến mức không thấy mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây