Nàng còn chưa tới bên lều bếp, lão thái thái đã xua xua tay với nàng.
"Đào Tử, trò chơi mạt chược này thật sự quá thú vị!”
Lâm Đào gật đầu, còn không phải sao! Chỉ với một trăm lẻ tám khối bài, rất nhiều người chơi mỗi ngày nhưng vẫn không ngán.
"Ăn cơm trước đi! Lát nữa bảo Tam nhi làm một cái bàn thấp, đặt trong phòng chơi, ấm áp hơn. Ngồi lâu trong tuyết sẽ bị bệnh đấy."
"Đúng đúng đúng, Đào Tử nói đúng, thu dọn trước đi, lát nữa ta trở về phòng chơi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây