"Thế nào? Ngươi cảm thấy da thịt của hai mẫu tử các ngươi dày như da trâu à? Lâm Đào nhíu mày. "Lúc nãy ta đã cảnh cáo rồi, sắp tới tuyết sẽ rơi phủ núi, nếu có ai bị bệnh thì tự phó mặc cho số phận! Dù sao ta cũng không thể lên núi toàn tuyết để hái thảo dược được, lại càng không có tiền để mang các ngươi đi y quán."
Tiểu Ngũ nhét chăn nệm trong tay mình vào lồng ngực Châu thị: "Nếu muốn ở lại thì đừng để nương ta phiền lòng."
Sau đó xoay người nhận lấy chăn nệm trong tay Lâm Đào, kéo theo Châu thị ra khỏi nhà chính.
Bên này, Lâm Đào còn đang lục lọi mấy cái chăn nệm.
Lý Nhất không kiềm chế nổi mà xoa xoa tay hỏi: "Nương, của con và lão Nhị đâu?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây