"Đừng có đoán mò, Tiểu Hà có ân một bữa cơm với tam ca của muội nên bây giờ mới đối xử tốt với hai mẫu tử đó.”
"Ân một bữa cơm?"
Hứa thị giải thích: "Đúng vậy! Năm ngoái không phải đã xảy ra nạn đói một khoảng thời gian sao! Chúng ta lúc ấy lương thực chưa đủ ăn, tam ca của muội có hiếu tâm, chịu đói không để nương thêm phiền toái."
"Về sau tam ca của ngươi chịu không nổi, lên núi tìm thức ăn, lên được nửa đường ngất đi, là Tiểu Hà đi ngang qua cho thức ăn và nước, nếu không, có lẽ tam ca của muội đã bị sói ngậm trong mồm tha đi."
"Ồ, hóa ra là như thế này. Nhưng ta nhìn tam ca, dường như…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây