Vương Thu Nguyệt đứng chống cửa thở phì phò.
"Phân công nhau đi tìm! Lều nhỏ trên núi, đường lên núi, bãi tha ma! Mộ nam nhân của nàng, còn có nhà cũ nữa! Căn nhà cũ mà đã bị sụp đổ đó! Sông..." Lâm Đào lắc đầu.
Vốn ở bên ngoài phía sau núi có một con sông nhỏ, nhưng bởi vì thời tiết khô hạn mà hai tháng nay đã không còn một giọt nước.
Hiện tại nguồn nước còn lại trong thôn chỉ là một cái giếng đã gần cạn đáy.
Trừ phi chính mình chúi đầu xuống bùn đất trong giếng, nếu không cho dù có nhảy xuống nước thì cũng đứng được, không thể chết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây