Có người nhỏ tiếng nói: “Thật hả giận! Đối với loại người này, nên đánh như vậy!”
“Chứ gì nữa, Cẩu thị đó đúng là mù mắt mới sẽ gả cho loại vô lại như Cung Nhị Hùng!”
“Ngươi là người mới gả vào thôn, không biết! Cẩu thị đó là một người không cha không nương, là bị thúc thẩm của nàng ta bán cho Cung Nhị Hùng! Nghe nói, tận mấy trăm!”
“Chậc chậc chậc, mệnh khổ thật! Nếu cha nương còn sống, sợ là cho bạc cũng chưa chắc có thể gả khuê nữ cho loại người đó! Uầy, gặp phải loại nam nhân này, sợ là cũng không sống lâu được.’
Lâm Đào nghe đến nhíu mày, thật xứng với câu đó: người đáng thương, ắt có chỗ đáng hận!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây