"Ngươi! Lâm bà tử, ngươi xem thường ai đó?" Cung Lương Hữu chỉ về phía nàng mắng to: "Một lão quả phụ không còn nam nhân còn vọng tưởng làm trưởng thôn, làm trưởng tộc! Đừng nói đời này của ngươi không làm được, kiếp sau, kiếp sau sau nữa ngươi cũng là mạng quả phụ!"
Vốn dĩ Lâm Đào xét thấy bối phận hắn ta kém hơn nên không so đo với hắn ta. Nhưng dù thế nào nàng cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ phải kéo theo nhiều người gia tộc họ Cung như thế đi kiếm sống. Không ngờ tên tiểu tử này, trưởng thôn không làm được, trưởng tộc không được xếp vào, trong lúc cùng đường bí lối bắt đầu công kích số mệnh người khác!
"Cung Lương Hữu, lão nương cho ngươi một cơ hội, rút tay chó của ngươi lại. Nếu không thì, lão nương khiến ngón tay đó của ngươi vĩnh viễn nâng không nâng lên nổi." Lâm Đào híp mắt: "Còn có những lời mà ngươi đã nói, nuốt lại cho lão nương, đừng khiến ta phải lấy kim khâu cái miệng chó không nhả ra ngà voi của ngươi lại!”
"Ngươi… ngươi… Cung… Cung… Cung Lương Hữu ta đây còn không phải bị dọa riết mà lớn!" Nếu như muốn làm tộc trưởng thì về mặt khí thế không thể bại bởi một nhà khác họ!
Hắn ta cũng không tin đang tại trước mặt nhiều người như vậy, còn có lý chính gia mà Lâm bà tử còn có thể ăn được hắn ta hay sao!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây