"Thấy rõ sao?" Lâm Đào hỏi.
"Nương đường nghe lão Nhị nói bừa! Chúng con chỉ nhìn thấy bóng dáng có chút giống thôi. Nhưng lão Đại là người như thế nào, sao có thể ngồi cùng một bàn ăn thịt uống rượu với trưởng thôn cơ chứ? Cho nên con cảm thấy chỉ là người giống người mà thôi!"
"Chính là lão Đại! Ta thấy thật mà!" Lý Nhị chỉ vào hai mắt mình.
Lão Tứ bật cười ha hả: "Thôi đi! Sao trưởng thôn có thể ngồi cùng một bàn ăn thịt uống rượu với loại người hết ăn rồi nằm như lão Đại được! Hoa mắt rồi!"
Trong lòng Lâm Đào cũng vô cùng bồn chồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây