"Ngài nói lời này cứ như nhà của ta mua đất xây phòng là không tốn tiền vậy! Ta cũng không phải là lão nhân hồ đồ, lúc trước vì để gia đình ta có thể lưu lại, ta đã âm thầm tặng cho ngươi một xâu tiền không phải sao? Nếu không phải vì một xâu tiền kia, ngươi có thể thay gia đình ta nói chuyện, để cho nhà ta lưu lại không? Ngươi cùng gia đình ta thì có cái tình cảm gì mà nói?"
"Ngươi, như thế nào mà ngươi và Lâm thị giống nhau, dầu muối không vào! Sao? Cảm thấy con dâu của ngươi có năng lực nên không cần hương thân quê nhà giúp đỡ à? Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nhưng ngươi không phải đã quên lúc trước con dâu ngươi đối xử với ngươi như thế nào rồi à? Không không sợ sau này nàng ta lại đối xử với ngươi như vậy, ngươi không còn nơi để dựa vào sao?"
Lão thái thái ngồi xuống ghế đá, hừ hừ cười: "Con dâu ta có năng lực, ngươi không phục cũng không được. Còn về phần giúp đỡ, sao ngươi không nghĩ đến lúc trước khi nhà ta gặp khó khăn, ngươi đã từng giúp đỡ qua chưa? Còn nữa, lão thái bà ta không ngốc, ngươi đừng nghĩ đến chuyện muốn châm ngòi ly gián mối quan hệ của chúng ta."
Vốn Cung Thành Lâm nghĩ rằng có thể lợi dụng bà tức Lý gia để ở giữa gây bất hòa.
Không nghĩ tới mới có mấy ngày ngắn ngủi mà ngăn cách giữa hai người này đã không còn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây