Không ngờ chính mình biến thành nguyên chủ nhưng trên tay lại vẫn dính mạng người. Ha ha! Không có thì tốt chứ sao không?
Một xã hội ổn định, thái bình thịnh thế, mặc dù những năm này có động binh nhưng lại không ra chiến trường.
Nàng đành phải bất đắc dĩ nói: "Nương! Không phải con muốn giết nàng, mà nàng buộc con không thể không giết nàng."
Lão thái thái buông tay ra, ngồi xuống bên cạnh bàn đá, lời nói thành khẩn: "Đào tử! Ta biết con là vì để gia đình này không bị bọn họ khi dễ, vì lão già bọn ta, còn có những đứa nhỏ. Nhưng nói thế nào thì bọn họ đều họ Cung. Ngô thị không có, bọn họ không dễ dàng gì mới có thể kiếm được mảnh đất, xây lên mấy gian phòng, có lẽ thật sự không thể giữ nữa."
Lâm Đào lắc đầu: "Nương! Sao người không nghĩ đến cho dù chúng ta nén giận thì cuối cùng kết quả sẽ càng tệ hại hơn?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây