Mãi cho đến khi ánh nắng mặt trời chiếu sáng, phả vào khung cửa sổ thì Lâm Đào mới bị chói đến tỉnh.
Vội vàng mặc quần áo đi ra ngoài, cả nhà đều đang bận rộn làm việc.
“Sao không ai gọi ta dậy vậy?” Lâm Đào chạy tới múc nước.
Hứa thị lau bùn trên tay, đưa "kem đánh răng" và bàn chải đánh răng đến cho nàng.
"Ta không để cho bọn họ gọi con. Nhìn con mấy ngày nay mệt mỏi muốn chết, hôm nay cũng không cần đi bày sạp hàng nên để cho con ngủ thêm một giấc." Lão thái thái vỗ bùn đất ở eo xuống rồi nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây