Nơi càng rộng rãi, càng dễ nói những chuyện không tiện để người khác biết.
Bởi chỉ cần liếc mắt đã có thể thấy ai đang đến gần, an toàn hơn nhiều so với ở trong phòng kín.
Giang Mạn nhận ra anh có điều muốn hỏi, ngoan ngoãn gật đầu: “Được thôi.”
Hai người chậm rãi bước đi, cuối cùng dừng lại bên một thanh xà đơn.
Xung quanh tối đen như mực, không một bóng người. Lục Tranh tựa người vào thanh sắt, đưa tay kéo Giang Mạn sát lại gần mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây