Mục Thủy Tiên cắn chặt môi, ánh mắt ngày càng kích động. Nếu không phải đang trong giờ làm việc, cô ta chắc chắn sẽ bắt xe đến thẳng đơn vị của Lục Tranh để hỏi cho rõ ràng.
Thời Vũ Mộng vẫn đang khoa chân múa tay, phóng đại miêu tả cảnh Giang Mạn ghen tuông với người theo đuổi kia. Hai cô y tá ở quầy trực nghe mà liên tục ồ lên kinh ngạc.
“Nhưng mà, cho dù Lục Tranh có muốn đến với người theo đuổi kia thì giờ cũng không thể nữa rồi...”
Kể đến đây, Thời Vũ Mộng lắc đầu tiếc nuối.
“Tại sao? Chẳng lẽ Giang Mạn bám riết không buông à?” Ngụy Tuyết hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây