Nghe vậy Giang Mạn cười tự tin, ôm lấy Thời Vũ Mộng, ngón tay cái khẽ chỉ vào ngực cô bạn:
“Chuyện này cần đến kỹ năng đặc biệt của Mộng Mộng rồi!”
Thời Vũ Mộng khó khăn nhấc đầu khỏi vai Giang Mạn, chớp mắt ngơ ngác hỏi: “Cần tớ làm gì?”
Giang Mạn ghé sát tai thì thầm nói gì đó. Ngụy Tuyết thấy thế bĩu môi, lườm một cái rõ dài:
“Tôi không được nghe sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây