Ai nấy đều gật đầu tán thưởng:
“Đúng là đứa trẻ tốt.”
“Khiêm tốn, không nóng nảy, giỏi hơn chúng ta nhiều.”
“Rất bản lĩnh, Tiểu Ngũ đúng là có mắt nhìn. Lần sau hai đứa về, tôi nhất định mời cơm chuộc lỗi...”
Tiễn những người này ra khỏi đại viện, Giang Mạn và Lục Tranh nhìn nhau, không nhịn được mà thở dài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây