“Không phải Giang Mạn bám riết đâu. Các cô cũng biết tính của cô ấy, lúc nào chẳng cao ngạo đến mức không ai sánh bằng… Cô ấy nói chỉ cần Lục Tranh mở miệng, cô ấy lập tức rời đi, không ngoảnh lại.”
Thời Vũ Mộng không nỡ làm xấu hình ảnh của Giang Mạn, nhưng với danh tiếng của Lục Tranh thì cô không mảy may lo lắng.
Dù sao, tất cả những điều cô vừa nói đều chỉ là suy đoán từ thái độ của Giang Mạn. Sau này, chỉ cần cả hai người họ lên tiếng giải thích, sẽ không ảnh hưởng gì đến Lục Tranh.
Dù sao thì, xã hội này luôn rộng lượng với đàn ông hơn rất nhiều so với phụ nữ.
“Rốt cuộc tại sao không thể chứ? Nghe cậu kể, người theo đuổi kia cũng xem như đã chịu đủ khổ rồi, sao lại không thể ở bên Lục Tranh?” Ngụy Tuyết hỏi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây