“Em vừa rồi nói năng như tra khảo ấy, làm anh có cảm giác như giữa anh và cô ta thật sự có gì đó... Nhưng thực tế chuyện vừa rồi là do người theo đuổi em gây ra! Anh còn oan ức đây này!” Lục Tranh hậm hực nói, giọng đầy ấm ức.
Nghĩ đến ánh mắt của Tần Vũ Hiền khi nhìn Giang Mạn, Lục Tranh chỉ muốn bất chấp hoàn cảnh mà lao ra ngoài cho người kia một trận.
Giang Mạn nhớ lại cái tên Tần Vũ Hiền:
“Không có ấn tượng... Nhưng suy nghĩ của người ta mình cũng không quản được, đừng để ý nữa. Em chỉ không muốn thấy anh quan tâm quá nhiều đến người phụ nữ khác.”
Vừa dứt lời, ánh mắt Lục Tranh lập tức sáng bừng:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây