“Chuyện này đương nhiên phải để người nhà họ Lục tự ra mặt giải quyết.”
Tần Vũ Hiền trả lời như lẽ dĩ nhiên, ánh mắt liếc nhìn Mục Thủy Tiên. Thấy cô có vẻ vẫn mơ hồ, anh cúi xuống, ghé sát tai cô nói nhỏ...
Nghe xong, hàng mi Mục Thủy Tiên khẽ run, khóe môi bất giác cong lên: “Anh Tần nói đúng.”
Nói xong, cô gật đầu với Tần Vũ Hiền rồi đứng dậy, đi về phía Giang Viên Viên.
Tần Vũ Hiền nhướng mày. Người phụ nữ này rõ ràng cố tỏ vẻ bình thản, nhưng trong lòng không phải vẫn nhớ đến Lục Tranh sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây