Nhưng lễ đính hôn mà phía mình không có lấy một người nào thì không được... Vậy nên, Mộng Mộng, cậu có thể làm người nhà của mình, đến dự với tư cách nhà gái được không?”
Thời Vũ Mộng suýt nữa bị Giang Mạn làm cảm động đến khóc, mắt đỏ hoe, vỗ ngực ầm ầm mà nói:
“Được! Đến hôm đó, mình sẽ làm người nhà của cậu mà tham dự!”
Giang Mạn đưa tay ôm lấy vai cô ấy: “Cảm ơn Mộng Mộng, không có cậu mình biết làm sao đây!”
Giọng nói ấm áp, đầy sự tin tưởng của Giang Mạn khiến Thời Vũ Mộng cảm thấy lâng lâng. Trên đường về ký túc xá cứ nhảy chân sáo, hoàn toàn quên mất chuyện có thể phải ngồi cùng bàn với các lãnh đạo lớn trong buổi tiệc đính hôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây