Lúc này Trần An Nhiễm giống như một kẻ mù pháp luật, hoàn toàn sụp đổ, chỉ cảm thấy mình là người bị oan ức.
Cảm giác khủng hoảng vì mất kiểm soát bỗng chốc tan biến, trước mặt anh vẫn là cô bé hay dựa dẫm vào mình như trước.
Hàn Minh thở hắt ra một hơi: “Em không hiểu đâu... Thôi, giống như lần trước em làm Dư Lộ bị thương, anh cũng tìm cách để việc này được coi như là xô xát lẫn nhau mà thôi...”
“Thật sao?” Nghe vậy, Trần An Nhiễm lập tức ngừng khóc, gương mặt ánh lên vẻ vui mừng: “Em biết mà, anh Hàn sẽ không bao giờ bỏ rơi em!”
Ở phía bên kia, Lục Quân dẫn một đội cảnh vệ áp giải người đàn ông bất tỉnh vào một phòng thẩm vấn khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây