“Tiểu Giang, nếu có bằng chứng thì mau đưa ra, đừng lãng phí thời gian với loại người này.”
Đoàn trưởng Chu tỏ vẻ chán ghét, liếc nhìn Trần An Nhiễm, không muốn ở gần cô ta thêm một giây nào.
“Có ngay, đoàn trưởng đừng vội. Tôi đã nhờ Thời Vũ Mộng đi lấy rồi… Chuyện này cũng tình cờ thôi, sau khi viết xong bài hát, tôi muốn mẹ mình tự hào nên đã gửi bản nhạc cho bà.
Ai ngờ lúc đó tôi viết nhầm người gửi và người nhận, cuối cùng thư bị trả lại…”
“Đã mở thư chưa?” Đoàn trưởng Chu vội vã hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây