“Đúng vậy. Không đen đủi thì làm sao gặp phải những người như Trần An Nhiễm và Vương Xuân Hỉ?
Còn may mắn là em thật sự chơi được cả hai bọn họ… Chậc, thật tài tình.”
Lục Tranh đứng dậy, bước quanh Giang Mạn hai vòng như đang thẩm định.
Giang Mạn nhíu mày khó chịu: “Vậy rốt cuộc anh có cách gì không?”
“Có chứ, em trải đường tốt thế này, cách giải quyết chẳng phải tự nhiên nảy ra sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây