Giang Mạn tháo đôi găng tay da cừu, ôm chặt cốc nước để hơi nóng xoa dịu khuôn mặt lạnh cóng của mình:
“Được chín điểm, vào vòng hai rồi…”
“Đã bảo em làm được mà!” Ánh mắt Lục Tranh vừa cháy bỏng vừa kiềm chế nhìn cô. “Chờ em vào tổng cục chính trị, chỉ cần không có nhiệm vụ, mỗi tuần chúng ta đều có thể gặp nhau.”
“Ừm…” Giang Mạn gật đầu, rồi hỏi thăm tình hình gần đây của anh.
Hai người trò chuyện rất lâu, chủ đề thay đổi từ nơi này đến nơi khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây