Mọi chuyện trong quá khứ kết thúc tại đây. Còn từ giờ trở đi, bất kỳ việc gì liên quan đến tôi, không được phép giấu tôi nữa.”
Hàn Minh nghe vậy, nét mặt thoải mái hơn hẳn, bật cười nói: “Đương nhiên rồi, chúng ta là người một nhà mà.”
Cố Cảnh Chu khẽ cong môi, cười nhạt, không nói thêm gì.
Sau khi cúp máy, Hàn Minh liền ôm lấy Trần An Nhiễm: “Làm tốt lắm!”
Trần An Nhiễm ngại ngùng vòng tay qua cổ anh: “Không đâu, em thực sự nghĩ như vậy mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây