Sầm Tuế không nhiều lời với ông ta trực tiếp hỏi: “Xác thực là mang về cùng mảnh gốm kia sao?
Ba Giang nghiêm túc nói: “Cái này tuyệt đối không lừa mọi người, chúng tôi sẽ không làm ra chuyện lừa hại người khác, nhưng thứ mà chúng tôi nên có, thì nhất định phải có được. Dù sao món đồ này, chúng tôi cũng thu giữ hơn 50 năm rồi.
Sầm Tuế nghĩ thầm trong lòng bọn họ nào có thu giữ chứ, ba của ông còn có khả năng cất giữ cẩn thận, còn đến tay ông, đều bị xem là rác rưởi đi.
Mảnh gốm kia cũng tùy tiện bán đi rồi, đều là vì đổi lấy chút tiền, bây giờ lại muốn cầm khăn tay đổi lấy tiền của ba người họ, vừa nhìn là biết cái khăn tay này, không được giữ gìn cẩn thận rồi.
Vinh Mặc ngược lại không vội vàng, tiếp tục hỏi ba Giang: “Từ đó về sau, gia đình ông có còn liên hệ với người chủ nhà kia không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây