Nhìn thấy dáng vẻ lắp ba lắp bắp của Uông Kiệt, bên cạnh Chu Nhất Miểu cũng nghe không nổi nữa rồi, dáng vẻ có chút gấp gáp, tiếp tục nói: “Tử Trừng lấy từ nhà một chiếc lư hương, nó nghe ba nó nói đây là chiếc lư hương được mô phỏng theo lư Tuyên Đức, không phải là lư Tuyên Đức chân chính, vì vậy muốn mang đi lừa Sầm Tuế một chút. Kết quả ai mà biết được lại bị Sầm Tuế lừa lại, Trừng Tử mất mười nghìn vạn cho cô ta, sau đó cô ta bán đi lư hương với giá hai trăm vạn tệ.
Trần Vũ nghe không được rõ ràng cho lắm, nhìn Chu Nhất Miểu: “Nói chi tiết chút.
Uông Kiệt dang tay giữ anh ta lại, nói: “Thôi vậy, vẫn là để mình nói đi.
Sau đó liền cẩn thận kể lại chi tiết cho Trần Vũ, nói cho anh ta tại sao lại đem lư hương đến cửa hàng, lại làm sao lừa Sầm Tuế, kết quả là tại sao bị Sầm Tuế lừa lại, cuối cùng đánh mất chiếc lư hương hai trăm vạn tệ.
Trần Vũ nghe hiểu rồi, hết nhìn về phía Uông Kiệt và Chu Nhất Miểu, lại quay sang nhìn Triệu Tử Trừng đang nằm đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây