Ba Sầm nghĩ một lát, vậy mà trí nhớ tốt lại có thể nhớ tới tin tức về vị đàn anh này.
Đương nhiên, cũng chỉ là qua vài câu ít ỏi mà Sầm Tuế từng nhắc tới trước mặt ông ấy.
Suy nghĩ một hồi, ông ấy nhìn về phía Sầm Tuế hỏi: “Là đàn anh có ba bị người bán đồ cổ lừa đến tự sát kia sao?
Sầm Tuế không ngờ ba Sầm lại nhớ lại chuẩn xác như thế, sau đó cô mới chậm chạp phát hiện ra hình như mình lỡ miệng. Lúc ấy cô giúp Lục Văn Bác giải quyết chuyện của Đường Hạc Niên, ba Sầm không biết gì, đương nhiên cũng không thể cho ông ấy biết.
Thoáng sửng sốt một chút, dáng vẻ Sầm Tuế vẫn bình thường bình tĩnh, đơn giản lên tiếng: “Là người đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây