Nhưng làm Sầm Tuế cảm thấy may mắn chính là, thái độ của ông ấy với đổ thạch cũng không bài xích kịch liệt giống như khi nghe thấy đồ cổ.
Thấy Sầm Tuế thật sự muốn đi chơi, lại thấy ba Sầm do dự rối rắm, chú Tiền mở miệng nói: “Tuế Tuế muốn đi chơi thì cho nó đi thử một chút đi. Anh cho rằng ai cũng bảo thủ giống anh sao. Người trẻ tuổi vào nghề này, được thêm kiến thức cũng tốt. Nhiều lắm chơi lần này thôi, sau này không chơi nữa là được.
Thấy ba Sầm vẫn do dự, chú Tôn lại nói: “Con bé kia kiêu ngạo như vậy, để cho Tuế Tuế đi đánh cược với nó một lần, tôi và lão Tiền ra trận giúp Tuế Tuế. Thứ này cũng không phải chỉ nhìn vận may, vẫn phải dựa vào cả nhãn lực và kinh nghiệm, tôi và lão Tiền không kém.
Chú Tôn nói xong, Vu Bân cũng nói vào một câu: “Sầm tổng, để Tuế Tuế đi chơi chút đi, khó được có cơ hội này. Cho dù sau này muốn chơi, cũng không chắc đã có cơ hội, không phải lần nào cũng có đổ thạch.
Cứ như vậy, chú Tiền, chú Tôn và Vu Bân đều đứng bên phía Sầm Tuế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây