Cảnh sát kiên nhẫn giải thích một câu: “Chuyện này không liên quan đến nhà họ Vinh, là hành động cá nhân của Vinh Đằng. Anh ta buôn bán đồ giả trên Internet ở trong nước, cộng thêm toàn bộ hang ổ làm đồ giả khắp nơi đã bị phá hủy, những nhân viên liên quan đến vụ án đều bị bắt, nhân chứng vật chứng đều có đủ.
Khương Mẫn không tin, tiếp tục mở miệng cãi: “Không có khả năng! Con trai tôi tiếp quản nhà họ Vinh mười mấy năm, gia tài nhà họ Vinh đều là của nó, sao nó lại muốn đi làm đồ giả được? Không có khả năng, chắc chắn mấy người nhầm lẫn rồi!
Khương Mẫn nói xong, lúc này Vinh Tri Hành cũng nhìn về phía Vinh Đằng, ông ấy cũng hỏi một câu: “Tôi cũng muốn biết, sao cậu lại phải làm đồ giả?
Bị buộc hỏi, toàn bộ cơ thể của Vinh Đằng đều run rẩy.
Nghe xong lời cảnh sát vừa mới nói, anh ta biết bản thân khó lòng trốn thoát, thế nên đã vỗ mạnh bàn đứng dậy, cảm xúc mất không chế, anh ta lạnh lùng nói: “Vì sao tôi không thể làm giả? Cái vòng này luôn luôn có người làm đổ giả, để người khác lấy lợi, thì cớ sao mình không làm? Tôi đâu không có dã tâm như các người, tôi là muốn làm ăn cả hắc lẫn bạch, tôi có năng lực thì sao tôi lại không làm chứ?!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây