Vinh Mặc chỉ biết rằng nhà họ Vinh đã trải qua nhiều đời, nhưng không biết rằng ông nội của anh Vinh Tri Hành lại làm đồ đệ của một lão già Kim Tín Chi.
Vinh Tri Hành nhìn ra anh có vẻ rất quan tâm đến vấn đề này, thật hiếm khi có thể nói chuyện với anh nhiều hơn một chút, liền tiếp tục nói: “Tuy rằng thế hệ nhà họ Vinh chúng ta đều kiếm ăn bằng nghề thủ công, nhưng hồi đó ta có thể lãnh đạo một nhóm những người cùng chung chí hướng bắt đầu lập nghiệp, quan trọng nhất là, trên thực tế ta vẫn là đồ đệ của Kim Tín Chi, dựa vào danh tiếng của lão ông , mượn tên tuổi của ông. Con trai của lão ông không có thiên phú, hơn nữa năm đó sớm đã không biết tung tích và ta là đệ tử duy nhất mà ông ấy lựa chọn. Sau đó nhà họ Vinh đi lên, cũng không còn ai nhắc đến chuyện này nữa.
Vinh Mặc nghe xong câu này, phải mất một lúc để tiêu hoá hết.
Chốc lát sau, anh ấy lại mở miệng hỏi:Vậy chuyện nhà họ Kim có một chén gốm sứ hoa sen, ông có biết không.
Vinh Trị Hành gật đầu, giọng điệu ngày càng nặng nề hơn: “Ta biết, đó là tổ tiên họ Kim truyền lại, là thứ quý giá nhất mà sư phụ ta cất giữ, ta đã có may mắn khi nhìn nó một lần. Nhưng năm đó loạn lạc, chén hoa sen đã sớm bị hủy rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây