Lăng Nguyên chưởng môn liếc mắt một cái đã hiểu rõ suy nghĩ của hắn:
“Nếu ngươi thật lòng thương tiếc đồ đệ mình thì tốt nhất hãy tăng lên tu vi để có thể che chở nàng. Ngươi dừng lại ở Kim Đan đã bao lâu rồi? Nhiều năm như vậy cũng không chịu tiến bộ."
Kiếm tu tuy không quá mức để ý đến việc thăng cấp tu vi như những đạo tu khác mà thiên về lĩnh ngộ kiếm đạo, nhưng Tư Đồ Không đã mấy trăm tuổi, thiên tư ngộ tính lại không kém mà vẫn chỉ là Kim Đan chân nhân, có thể thấy được thường ngày hắn lười biếng cỡ nào, nếu không có người trông chừng thì hơn phân nửa thời gian hắn đều đang say xỉn.
Tư Đồ Không ngượng ngùng, đó còn không phải là do luôn có chưởng môn sư huynh gánh hết trọng trách sao? Tính tình hắn chỉ thích sống thoải mái, tiêu dao đắc ý, các tu sĩ khác lo lắng Kim Đan chỉ có ngàn năm thọ nguyên nhưng Tư Đồ Không lại hoàn toàn không để ở trong lòng.
Lăng Nguyên chưởng môn thản nhiên nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây