Vì thế Tô Nghiễn dành chút thời gian tới tìm Triệu Cẩn gây chuyện:
“Cuộc thi đá cầu chẳng qua là trò để ngươi lấy lòng mọi người, học sinh chúng ta học thi thư văn chương, tốt nhất là dùng thứ này để tỷ thí. Ta muốn phân cao thấp với ngươi.”
Thiếu niên mười bảy tuổi mặt mày tuấn tú, dáng vẻ trẻ tuổi còn hơi ngây ngô, áo trắng nhẹ nhàng công tử như ngọc, chỉ là nụ cười nơi khoé miệng toát lên ngạo khí quật cường.
Lời này của hắn có lý có cứ, ngay cả các học sinh khác trong Quốc Tử Giám cũng cảm thấy phù hợp.
Triệu Cẩn liếc mắt nhìn đối phương, vốn định dẫn đệ muội tới Xuân Giang lâu ngắm cảnh và thưởng thức món ngon, tâm tình đang tốt đẹp đều bị Tô Nghiễn phá hỏng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây