Nghĩ đến một số khả năng, lòng Triệu Sĩ Minh đã chìm xuống đáy cốc, thậm chí bất chấp dáng vẻ quân tử mà chạy vọt ra ngoài tiền sảnh.
Sau khi đến Giang Châu, Triệu Cẩn và đệ muội từ biệt các vị thương nhân rồi xuống thuyền, vốn trên người còn có không ít tiền dư đủ mua sắm quần áo mới nhưng Triệu Cẩn sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên vội vã tìm đến Lục phủ, hơn nữa hắn cũng muốn cho cha biết con mình sống thảm cỡ nào.
Cũng may Lục phủ rất có quy củ, không xuất hiện tình huống hạ nhân coi thường và đuổi bọn họ ra ngoài, còn đưa mấy huynh muội đến tiền sảnh chờ.
Cái này đều là nhờ quản gia Lục phủ, hắn tuy không rõ tình huống nhưng Triệu tiên sinh là bạn chí giao của lão gia nhà hắn, cho dù mấy đứa nhỏ không rõ có phải con của Triệu tiên sinh hay không nhưng cũng không tiện bắt một đám nhỏ đứng chờ ngoài cửa, vì thế mới nghênh đón đi vào.
Triệu Cẩn nắm tay đệ muội, mím chặt môi, sống lưng thẳng tắp, tránh cho bị người ta xem thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây