Phù Huyền lạnh lùng không nói lời nào, khí chất như đỉnh núi tuyết cao không thể với tới. Linh Hi mặc dù đã thành thượng thần nhưng đã từng thương tổn Tịch nhi, hắn làm sao có thể yên tâm để cho nàng đến gần Tịch nhi.
Hơn nữa trên người Tịch nhi ẩn giấu bí mật, tốt nhất không thể để cho người thứ hai biết, nếu không sẽ gây ra tai họa.
Bạch Tịch nghe A Lạc nói vậy liền nắm chặt ống tay áo sư tôn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tràn ngập sợ hãi, lo lắng sư phụ sẽ đồng ý với đối phương.
Ánh mắt Phù Huyền trở nên sắc bén, chậm rãi mở miệng:
“Không cần, đa tạ ý tốt của Linh Hi thượng thần. Đồ đệ của bản tôn sẽ do bản tôn bảo vệ, còn không tới phiên người khác nhúng tay.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây