Nghe hắn nói như vậy, Đường Phi Tinh cũng gật đầu, không hề e ngại hay kiêng kị gì mà chỉ thản nhiên nói:
“Ta cũng không thích kinh thành. Nơi này có quá nhiều câu thúc, ta thích sống ở quân doanh ngoài biên quan hơn.”
Dù là uống rượu ăn thịt hay huấn luyện võ kỹ hay giết địch bảo vệ bách tính thì đều tốt hơn chôn thân ở đây.
Tính tình Đường Phi Tinh đơn giản thuần túy nhưng không có nghĩa là hắn không cảm nhận được từ sau khi vào kinh, tất cả mọi người nhìn hắn hoặc mang theo ác ý, hoặc như đang nhìn một khối thịt mỡ mà ai cũng muốn nhào lên gặm một miếng.
Vệ Khinh mỉm cười nhìn Đường Phi Tinh một cái, hắn muốn đi thì Hoàng đế cũng không có lý do gì để giữ hắn lại. Nhưng Đường Phi Tinh thì khác, người có được lòng trung thành và kính yêu của hơn mười vạn đại quân biên quan, Hoàng đế mà yên tâm mới là lạ đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây