Ngay cả trong tàng thư thất này cũng có không ít điển tịch có liên quan đến thư pháp và y dược, A Lạc đều có thể tùy ý lấy xem.
Tàng thư thất này thoạt nhìn bề ngoài bình thường, không có gì tinh xảo đặc biệt hay hoa lệ rực rỡ nhưng nhưng sử dụng vật liệu gỗ sơn xanh chống ẩm mốc mối mọt lại thơm mùi của sách, tiêu phí không dưới vạn kim, chính là để bảo vệ những điển tịch này. Dù vậy cũng phải thỉnh thoảng phơi nắng và quét dọn bụi bặm một chút.
Nhìn cả gian phòng tràn đầy thư tịch, An Huyền Công khẽ thở dài:
“Mấy đời Tân thị ta nhân khẩu tàn lụi, những tàng thư điển tịch này chỉ có thể bị mai một hoang phế ở nơi đây.”
Trong lòng A Lạc chợt có một suy nghĩ, nàng nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây