“Sao vậy, vui như thế?” Lâm Khánh Đông không vui nhìn bà một cái, thật ra ông cũng muốn đến họp phụ huynh cho Lâm Lạc, nhưng Lâm Giảo cũng cần người đến họp cho cô bé, ông là chú ruột tất nhiên phải đi. Hơn nữa cho dù ông có muốn tranh, cũng tranh không lại Diêu Ngọc Lan.
Nhưng ông thật sự rất muốn trải nghiệm cảm giác họp phụ huynh cho con gái là như thế nào, huống hồ con gái còn tiến bộ nhiều như vậy, ông đi chỉ có thể vui mừng, không thể nào cảm thấy mất mặt.
Dĩ nhiên Lâm Giảo cũng rất xuất sắc, chủ nhiệm lớp còn trò chuyện riêng với ông vài câu, khen ngợi Lâm Giảo. Nhưng Lâm Lạc là con gái, là con ruột, dù sao cũng không giống nhau.
Giống như nhìn ra tâm tư của ông, sau khi lên xe Diêu Ngọc Lan cười ha ha nói: “Dĩ nhiên là vui mừng, ai đi mà không vui mừng chứ.”
“Lần sau họp phụ huynh, anh họp cho Lạc Lạc, em đi họp cho Giảo Giảo, để anh cũng vui mừng một lần, như vậy công bằng đi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây