Dựa theo tiêu chí này, hai thực tập sinh này gần như có thể đáp ứng yêu cầu của anh ấy. Anh ấy nghĩ, có lẽ Lâm Lạc cũng cảm thấy bọn họ khá phù hợp nên mới giúp nói vài lời.
Tất nhiên phải nể mặt Lâm Lạc, nhưng người có thực sự phù hợp hay không, anh ấy cũng phải cân nhắc. Dù sao, Cục cảnh sát đào tạo người cũng cần chi phí, những chi phí này bao gồm chi phí về mặt kinh tế và thời gian, những người làm một thời gian rồi không muốn làm nữa, anh ấy chắc chắn sẽ không tuyển.
Vừa khéo Cục cảnh sát có mấy vị trí ứng tuyển pháp y mới. Anh ấy nói: “Hai người bọn họ khá cần cù, có thể xem xét. Tào Nhất Bình ở lại Nam Tháp không thành vấn đề, có lẽ khu vực Đông Minh cũng được. Nhưng chuyện này, vẫn cần phải hỏi ý kiến của các Đại đội trưởng hiện tại của khu vực Nam Tháp và Đông Minh.”
“Dù sao cũng là tuyển người cho bọn họ, bọn họ phải hài lòng, đồng ý tiếp nhận thì mới tốt. Ép buộc thì không thích hợp.”
Tất nhiên Lâm Lạc không có ý kiến gì với chuyện này, lập tức nói: “Như vậy cũng tốt, sau này cứ để bọn họ nói chuyện riêng với hai Đại đội trưởng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây