Chính lúc này, Lâm Lạc nhận được điện thoại của La Chiêu. La Chiêu không hỏi nhiều về vụ án, mà chỉ báo cho cô một tin: “Xét thấy sau khi em vào Cục cảnh sát, đã có thành tích xuất sắc, liên tiếp phá được một số vụ án lớn, cộng thêm những vụ án trước đây, Cục cảnh sát đã báo cáo lên tỉnh, quyết định trao tặng cho em khen thưởng Cá nhân Hạng nhất.”
Lâm Lạc nghe đến đây hơi ngạc nhiên, vì cô biết, khen thưởng Cá nhân Hạng nhất sẽ được trao tặng bảng hiệu, có thể treo ở trên cửa. Loại bảng hiệu này đối với gia đình, là biểu tượng của vinh quang.
Tất nhiên khen thưởng Hạng nhất của ngành cảnh sát dễ nhận biết hơn khen thưởng Hạng nhất của quân đội, nhưng chỉ những người có đóng góp to lớn mới có thể nhận được.
Ngoài bảng hiệu, khen thưởng Hạng nhất còn có huy chương và hai vạn tệ tiền thưởng. Nếu bảng hiệu thực sự được cấp phát, cô sợ ba mẹ cô có thể vui đến mức không ngủ được, có thể lại phải về quê tế tổ...
Dù sao đây cũng là chuyện vui, Lâm Lạc cười nói với La Chiêu: “Còn phải cảm ơn Chi đội trưởng La đã quan tâm và trọng dụng em trong những năm qua, tuy năng lực cá nhân của em đã phát huy tác dụng, nhưng những thuận lợi mà Cục cảnh sát thành phố và phân cục Nam Tháp mang lại cũng rất quan trọng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây