“Đừng đi, để anh ôm một lát.” Giọng nói của Lộ Hàn Xuyên khàn khàn, một tay ôm lấy eo Lâm Lạc, tay kia nâng nhẹ khuôn mặt cô. Hai người lặng lẽ nhìn nhau, hô hấp có chút rối loạn.
Từ tiếng thở của Lâm Lạc, Lộ Hàn Xuyên cảm nhận được cô cũng không hoàn toàn vô cảm với mình, điều này khiến trái tim anh vui mừng khôn xiết. Trong lúc xúc động, anh đưa tay ấn vào gáy Lâm Lạc, môi anh chạm vào môi cô. Khoảnh khắc chạm môi, anh cảm thấy như có những bông pháo hoa rực rỡ nổ tung trong đầu.
Chờ một lát, Lộ Hàn Xuyên theo bản năng di chuyển môi mình trên môi Lâm Lạc, vuốt ve nhẹ nhàng, trái tim anh đập thình thịch, ngay cả khi cách một lớp áo khoác lông vũ, Lâm Lạc cũng có thể cảm nhận được sự kích động của anh.
Lâm Lạc không từ chối nụ hôn này, bởi vì cảm giác của cô cũng rất tốt, mùi hương từ miệng Lộ Hàn Xuyên rất dễ chịu, đôi môi anh lúc nhẹ lúc nặng lướt qua, khuôn mặt Lâm Lạc cũng bắt đầu nóng lên.
Có lẽ tiềm thức của cô cũng thích Lộ Hàn Xuyên, có lẽ lúc trước cũng có chút thích, chỉ là cô chưa nhận ra mà thôi, nếu không nụ hôn này sẽ chỉ khiến cô cảm thấy bị xúc phạm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây