Nữ Pháp Y Xuyên Về Thập Niên 90

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm Lạc đặt bút xuống, bình tĩnh như thường: “Không có, mình ăn cơm xong là về ngay. Có chuyện gì à? Liên quan đến mình sao.”

Phản ứng của cô bình tĩnh hơn Hồ Dương tưởng, ban đầu cậu ta còn hơi do dự, có nên nói không? Nói ra sợ cô chịu không nổi, lỡ có phản ứng gì quá khích, cậu ta cũng không biết phải xử lý thế nào.

Phản ứng của Lâm Lạc khiến cậu ta yên tâm hơn một chút, sắp vào lớp rồi, Hồ Dương tranh thủ nói với cô: “Có một nữ sinh lớp hai bịa đặt, nói cậu mang vận xui, dễ mang đến vận rủi cho người khác. Nói Lâm Giảo mặt dày, ở nhà người thân không chịu đi, đại khái ý là như vậy. Có mấy lời nói rất khó nghe, mình cũng không đọc cho cậu nghe, cậu tự hiểu là được.”

Lâm Lạc: . . . Từ bao giờ cô lại có liên quan đến nữ sinh lớp hai?

“Nữ sinh đó tên là Phùng Tư Thi, cậu ta thích ủy viên học tập lớp cậu ta, nhưng ủy viên học tập lại thầm thương trộm nhớ Lâm Giảo. Cậu ta chỉ là ghen tuông, tức giận thôi, cậu bị liên lụy.”

Họ Phùng? Vậy có khả năng nữ sinh này là họ hàng nhà họ Phùng, tối thứ hai khi vụ ồn ào xảy ra ở nhà họ Phùng, người nhà cô ta cũng có mặt!

Hiểu rõ tất cả, Lâm Lạc cũng không thấy có gì lạ. Nơi nào có người là có chuyện, trường học cũng vậy. Học sinh chưa thành niên cũng không thiếu người có tâm tư phức tạp, đời trước cô thậm chí không chỉ phá một vụ án vị thành niên giết người, sẽ không đánh giá thấp bản tính xấu xa của một số người.

Trong khuôn viên trường, ghen tuông, bịa đặt cũng không phải chuyện gì mới mẻ, cho dù trường trung học số 15 quản lý nghiêm ngặt, cơ bản không có đại ca, trùm trường gì đó, nhưng cũng không ngăn được mấy hành động nhỏ của một số người.

Lúc này tiếng chuông báo hiệu bắt đầu tiết học vang lên, cô gật đầu rồi nói: “Chuyện này mình biết rồi, đợi tan học rồi nói sau.”

Phản ứng của cô khiến Hồ Dương rất ngạc nhiên, cậu ta quay đầu lại, hỏi nhỏ: “Cậu không giận à?”

Lâm Lạc cười, trông cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Hiện tại cơ thể cô vẫn chưa chăm sóc tốt hoàn toàn, sắc mặt không được tốt, nhưng nụ cười đó mang theo vài phần tùy ý, khiến khuôn mặt cô thêm phần rạng rỡ. Hồ Dương nhìn thấy nụ cười đó, ngây người trong giây lát.

Lúc này, trong đầu Lâm Lạc vang lên âm thanh điện tử: Nhận được 1 điểm tích phân.

Lâm Lạc: ... Của Hồ Dương?

Buổi học này, Lâm Lạc trông không khác gì ngày thường, không hề bỏ lỡ việc nghe giảng.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)