Kế toán Dư nghe mà lạnh sống lưng, trong đầu cố gắng hồi tưởng xem rốt cuộc ai có thể chạm vào chìa khóa của anh ta? Gia đình anh ta chắc chắn đều có thể chạm vào, bởi vì anh ta về nhà thường để chìa khóa trên tủ ở cửa.
Nhưng gia đình anh ta không thể làm chuyện này! Cho dù là vợ anh ta, hay là ba mẹ anh ta, đều là những người sống giản dị, chắc chắn không phải họ. Vậy có thể là ai?
Anh ta đang lo lắng suy nghĩ, cố gắng tìm ra kẻ đã hãm hại mình. Không biết suy nghĩ bao lâu, cảnh sát vào khám nghiệm đã đi ra, Lý Nhuệ xách hộp khám nghiệm đi ra nói với Lâm Lạc: “Đã thu thập được khá nhiều mẫu vân tay và dấu chân. Có rất nhiều mẫu chất lượng tốt, vụ án này anh có thể xử lý, chắc không cần Tiểu Lâm ra tay.”
“Thế này nhé, trở về anh sẽ bắt tay vào xử lý, có tiến triển sẽ liên lạc với mọi người ngay. Vị hiệu trưởng này, ngài cân nhắc xem có nên chính thức lập án hay không?”
Vì đã xác nhận, chìa khóa của kế toán Dư thực sự bị người ta sao chép, tất nhiên Hiệu trưởng Lữ phải báo cảnh sát lập án. Ông liền nói: “Lập đi, cần chúng tôi làm gì, chúng tôi nhất định sẽ hợp tác hết sức.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây