Thật ra Dạ Kinh Đường chưa bao giờ suy tính tới những chuyện này, hắn lắc đầu cười nói: “Ta chỉ là giang hồ du hiệp, ưa thích hoành đao lập mã chu du tứ phương, xưng vương xưng bá gì đó thực sự không làm được. Còn nữa, địa vị là dựa vào bản lĩnh mà có, ta muốn làm Thiên Lang Vương, cho dù xuất thân giang hồ thì cũng có thể dựa vào một cây đao trong tay mà ngồi lên vị trí Thiên Lang Vương, dựa vào huyết mạch và thân phận để giành lấy những thứ này ta thực sự không có hứng thú.”
Phạm Thanh Hòa đã nhìn ra Dạ Kinh Đường không ham danh lợi, chỉ có chút háo sắc, cho nên lại nói: “Cái này không gọi là giành mà là lấy lại thứ ngươi đáng có. Ngươi không làm Thiên Lang Vương, đương nhiên không hiểu lợi ích khi làm Thiên Lang Vương, Thiên Lang Vương cũng không phải là tấm gương bình thường mà là quân chủ một nước đường đường chính chính, bình khởi bình tọa với quân chủ hai triều Nam Bắc, có được tam cung lục viện ba nghìn mỹ nữ...”
Dạ Kinh Đường nghe đến đây thì trở nên nghiêm chỉnh mấy phần: “Phạm cô nương hẳn là cảm thấy ta là hạng người mê luyến sắc đẹp?”
Không phải sao?
Phạm Thanh Hòa cảm thấy vậy nhưng không tiện nói rõ, uyển chuyển đáp: “Cũng không phải mê luyến. Không phải ngươi thích Tĩnh Vương sao? Tĩnh Vương là thân muội muội của Nữ Đế, cho dù người trở thành đệ nhất thiên hạ mà muốn cưới Tĩnh Vương cũng là phò mã gia, nạp thiếp gì đó thì phải coi ý của Tĩnh Vương. Trở thành Thiên Lang Vương thì không giống như vậy, cưới một đống Trắc Phi, Tĩnh Vương cũng không thể nói ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây